Bạn đang muốn tìm bài mẫu liên hệ mở rộng bài Bếp Lửa hay và ngắn nhất? Bạn muốn biết tác phẩm Bếp Lửa có thể liên hệ với bài nào? Đọc ngay bài viết sau đây của trang web THCS Mạc Đĩnh Chi để biết cách liên hệ mở rộng bài Bếp Lửa cũng như những thông tin chi tiết nhé.
Liên hệ mở rộng bài Bếp Lửa hay nhất 2023
Dưới đây là văn mẫu Bếp lửa liên hệ với bài nào hay nhất 2023 mà bạn có thể tham khảo:
Nghệ sĩ tiến đến cuộc sống từ vô vàn các con đường, đa dạng và phong phú nhưng điểm chung mà họ luôn hướng đến vẫn là con người. Bằng việc lấy cuộc sống hàng ngày làm nguồn cảm hứng sáng tạo, họ xem xét hiện thực qua lăng kính tâm hồn riêng, đồng thời truyền tải một phần của chính cuộc sống của họ vào tác phẩm. Qua những tác phẩm như “Ánh trăng” (Nguyễn Duy), “Làng” (Kim Lân), “Bếp lửa” (Bằng Việt) và “Những ngôi sao xa xôi” (Lê Minh Khuê), chúng ta có thể cảm nhận một nỗi nhớ lặng lẽ, dai dẳng và mang sức ám ảnh lớn.
“Hành trình của nỗi nhớ” là một cuộc hành trình với những điểm khởi đầu giản dị, quen thuộc, có những giai đoạn đầy mạnh mẽ và lặng lẽ, đôi khi thăng hoa và đôi khi êm dịu. Cuộc hành trình này mang trong nó những giá trị và ý nghĩa sâu sắc, giúp con người hiểu thêm về cuộc sống và thấy cuộc đời mình trở nên ý nghĩa hơn. Đề tài này chứa đựng sức hút và tạo sự đồng cảm trong người đọc.
Văn học luôn phản ánh hiện thực, và con người luôn là trung tâm của hiện thực, vì vậy, văn học luôn hướng đến con người. Khi viết về con người, văn học không chỉ dừng lại ở việc miêu tả vẻ bề ngoại mà còn tập trung vào cuộc sống tinh thần, với mọi sự biểu hiện phong phú và sống động. Trong số những tình cảm sâu sắc này, nỗi nhớ là một trong những yếu tố quan trọng.
Văn học thực sự cần phải có khả năng chạm động tâm hồn và tác động đến nhận thức của con người. Vì vậy, khi viết về nỗi nhớ trong văn học, điều quan trọng là nó phải có chiều sâu, có quá trình, và mang giá trị tích cực về cuộc sống, từ đó đánh thức nhiều cảm xúc và suy tư trong người đọc.
Nỗi nhớ trong tác phẩm không chỉ đơn giản là một khoảnh khắc hay một phút bất chợt, mà nó là một hành trình dài với nhiều biến đổi, và kết quả của cuộc hành trình ấy thường là những tác động tích cực đến tâm hồn con người.
Ví dụ, trong bài thơ “Bếp lửa” của Bằng Việt, người cháu nhớ về những ngày tháng cùng bà bên bếp lửa, những ký ức này đã trở thành những kỷ niệm ấm lòng, đầy niềm tin thiêng liêng và kì diệu, hỗ trợ người cháu trên hành trình đời dài.
Trong bài thơ “Ánh trăng,” Nguyễn Duy tái hiện những ký ức sâu sắc về vầng trăng từ thời thơ ấu đến thời chiến tranh ở rừng. Mặc dù có lúc vầng trăng bị nhân vật chủ yếu lãng quên, nhưng vầng trăng ấy luôn trở về trong nỗi nhớ, khiến con người cảm thấy xúc động và nắm vững cảm xúc tương tác với quá khứ.
Hành trình của nỗi nhớ cũng là hành trình tự nhận thức của nhân vật, hành trình mà người đọc thấy mình cũng trải qua, tạo nên chiều sâu cho nội dung tư duy của tác phẩm.
Để tái hiện được hành trình của nỗi nhớ này, nhà văn cần phải có sự sâu lắng trong cuộc sống, trái tim đong đầy tình cảm và khả năng nghệ thuật. Để cảm nhận được hành trình của nỗi nhớ trong tác phẩm, độc giả cần phải có trình độ thưởng thức văn học và trái tim đủ nhạy cảm.
Giá trị của một tác phẩm nghệ thuật thường nằm ở giá trị tư tưởng. Tuy nhiên, tư tưởng đó phải thể hiện qua sự sống động, chứ không phải chỉ là một tư tưởng trên giấy. Tình cảm của người viết chính là yếu tố quan trọng đầu tiên và cũng là yếu tố cuối cùng trong quá trình xây dựng một tác phẩm. Niềm vui của người nghệ sĩ chính là niềm vui của người dẫn dắt độc giả vào thế giới tươi đẹp. Điều này cũng là mối liên kết bền chặt giữa người sáng tạo và người đọc.
Liên hệ mở rộng bài Bếp Lửa ngắn gọn và sáng tạo nhất
Dưới đây là liên hệ mở rộng bài Bếp Lửa ngắn gọn và sáng tạo nhất mà bạn có thể tham khảo:
Bài thơ “Bếp Lửa” của Bằng Việt đã chạm đến trái tim của nhiều người đọc, để lại trong họ cảm giác ngậm ngùi và xúc động. Bằng những dòng văn đầy màu sắc, tác giả đã vẽ nên những hình ảnh tươi đẹp, gợi mở cảm xúc đáng nhớ. Trần Quang Quý đã từng nhận xét về bài thơ này: “Tác phẩm tràn đầy chất thơ hào hoa, đằm thắm, tinh xảo và trong trẻo, mang trong mình sự hào sáng và tươi tắn, đồng thời ấm áp và trí tuệ.”
“Bếp lửa” là biểu tượng quen thuộc của nhiều gia đình Việt Nam. Tuy nhiên, bên cạnh việc miêu tả cuộc sống gia đình, nhà thơ còn truyền đạt những tâm tư, tình cảm và kỷ niệm sâu sắc của riêng mình. Bài thơ không chỉ thể hiện nỗi nhớ về mái ấm gia đình, quê hương, mà còn nói lên nỗi nhớ về đất nước khi nhà thơ ở trong xứ người.
“Bếp lửa” khắc họa sự kết nối mạnh mẽ giữa phụ nữ và ngọn lửa bếp, nơi mà họ đun nấu thức ăn, mang lại niềm vui và hạnh phúc cho gia đình. Trong đó, tô điểm nên hình ảnh một người bà mạnh mẽ nhưng đầy tình thương, người luôn lo lắng và chăm sóc cho cháu trai trưởng thành.
Ngoài ra, bài thơ còn thể hiện tình cảm mạnh mẽ đối với quê hương và đất nước, trong bối cảnh ở đất khách quê người. Bạn có thể nhận ra sự ghê tởm đối với kẻ thù và tình yêu với quê hương, đất nước.
Tình yêu này, tình yêu với quê hương và đất nước, đã xuất hiện trong nhiều tác phẩm nghệ thuật khác nhau. Một trong những ví dụ nổi bật là bài hát “Quê Hương” của Nguyễn Trung Quân. Từ những hình ảnh đơn giản nhưng đầy ý nghĩa, tác giả đã thể hiện tầm quan trọng của cội nguồn và tình yêu đối với quê hương, đất nước.
“Bếp Lửa” là một tác phẩm đẹp, nó mang đến cho chúng ta nhiều cảm xúc và suy tư sâu sắc về gia đình, quê hương và giá trị truyền thống. Qua bài thơ này, chúng ta có thể thấy những hình ảnh và tình cảm thường thấy trong các tác phẩm xuất sắc của văn học Việt Nam.
Ngoài ra các bạn cũng có thể tham khảo thêm những bài liên hệ mở rộng văn học khác như Liên hệ mở rộng bài Hai Đứa Trẻ nữa nhé!
Liên hệ bài Bếp Lửa nâng cao học sinh giỏi
Dưới đây là bài văn mẫu liên hệ bài Bếp Lửa nâng cao mà bạn có thể tham khảo thêm:
“Bếp Lửa” là một tác phẩm thơ của Bằng Việt, một nhà thơ lỗi lạc của văn học Việt Nam. Bài thơ này được viết trong giai đoạn ẩn dụ và tượng trưng đặc trưng của thơ ca hiện đại, với một phong cách sắc sảo, đậm chất hình ảnh và gợi cảm xúc. Từ những hình ảnh và cảm xúc tác giả muốn thể hiện, ta cũng có thể thấy một số bài thơ quen thuộc khác.
“Bếp Lửa” là một tác phẩm thơ về gia đình, một căn nhà với ngọn lửa trong bếp, đại diện cho nơi ấm cúng và an toàn của gia đình. Nhà thơ đã dùng các hình ảnh sinh động để miêu tả cảnh nhà bếp với lửa bập bùng ấm cúng và hài hòa. Cùng với hình ảnh bếp lửa ấy, trong “Bài thơ về tiểu đội xe không kính,” Phạm Tiến Duật cũng sử dụng hình ảnh bếp lửa Hoàng Cầm:
“Bếp Hoàng Cầm ta dựng giữa trời Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy”
Những người lính cũng quây quần bên bếp lửa, khiến cho người đọc thấy được sự khăng khít và đoàn kết như những người trong một gia đình.
Hình ảnh người bà thân thuộc hiện lên trong “Bếp lửa,” là hình ảnh người bà gắn bó và yêu thương trong suốt quá trình trưởng thành của tác giả. Bà được miêu tả như một người phụ nữ đang chờ đợi bếp lửa, với tình yêu và lòng nồng đượm dành cho ngọn lửa này.
Bà đã trải qua những thời kỳ khó khăn, khi cha đi đánh xe, mẹ cùng cha làm việc bận rộn và không có thời gian về nhà. Nhưng ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn đó, bà vẫn dành thời gian chăm sóc cháu, dạy dỗ và định hướng cho tương lai của cháu. Hình ảnh đó quen thuộc biết bao, đến nỗi khi đi xa, nhìn thấy chỉ một ngọn khói tàu cũng nhớ đến bà ở quê.
Còn Xuân Quỳnh, hình ảnh người bà thân yêu lại hiện lên qua những tiếng gà vang vọng trong “Tiếng gà trưa”:
“Tiếng gà trưa Có tiếng bà vẫn mắng: – Gà đẻ mà mày nhìn Rồi sau này lang mặt!”
Trong năm khổ thơ giữa, tiếng gà trưa đã đánh thức bao kỷ niệm sâu sắc của một thời thơ ấu sống trong tình yêu thương của bà. Quên sao được lời mắng yêu chân thật, giản dị mà đong đầy tình thương của bà. Những kỷ niệm đời thường, bình dị nhưng sâu sắc và chân thực.
“Cháu chiến đấu hôm nay Vì lòng yêu Tổ quốc Vì xóm làng thân thuộc Bà ơi, cũng vì bà Vì tiếng gà cục tác Ổ trứng hồng tuổi thơ.”
Tác giả đã dùng từ “vì” để nhấn mạnh nguyên nhân thúc đẩy người chiến sĩ ra đi chiến đấu. Không phải là bởi những nguyên nhân lớn lao nào khác, mà chính là vì bà, nơi quê hương thân thuộc có tiếng gà cục tác, ổ trứng hồng tuổi thơ.
“Bà” – một tiếng gọi bình dị mà chứa đựng bao tình cảm yêu thương. Hình ảnh người bà thân quen trong cuộc sống, hiền hậu, nhưng lại đầy sức mạnh văn hóa truyền thống của dân tộc, như sự hiền lành, chân thật và những giá trị gia đình.
“Bếp Lửa” là một tác phẩm đơn giản nhưng đậy tâm hồn, gợi lên nhiều cảm xúc và suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống gia đình, quê hương, tình thân thương và giá trị truyền thống. Bài thơ thể hiện tình yêu và lưu luyến của tác giả đối với nơi gắn bó của người phụ nữ trong gia đình, nơi mà tình thân được nuôi dưỡng, đem lại hạnh phúc và ấm áp.
Liên hệ mở rộng Bếp Lửa và Khi Con Tu Hú của Tố Hữu
Dưới đây là liên hệ mở rộng bài Bếp Lửa và Khi Con Tu Hú của Tố Hữu mà bạn có thể tham khảo:
Tình cảm gia đình luôn là nguồn cảm hứng bất tận hiện hữu trong thi ca văn học Việt Nam. Những ai đã từng đọc “ Bếp lửa” của Bằng Việt chắc chắn không thể quên được tình cảm yêu thương nồng thắm của người bà dành cho cháu.
Hòa trong những cung bậc nỗi nhớ và suy tư của người cháu đối với bà là lòng biết ơn vô hạn của cháu về người bà giàu tình thương và đức hi sinh. kín đáo gửi gắm bài học đạo lí về lòng biết ơn cội nguồn sinh dưỡng của mỗi con người, bộc lộ niềm tự hào, sức sống mạnh mẽ bền bỉ của quê hương mình, làm rung động bao con tim độc giả..
Lời nói của Goethe : “Dù là vua chúa hay dân cày kẻ nào tìm thấy được sự an bình trong gia đình là người sung sướng nhất” thật đúng khi nói về gia đình.Tình cảm gia đình như những tia sáng diệu kì của cuộc đời. Tia sáng ấy sẽ sưởi ấm cho tâm hồn mỗi người. Gia đình! Gia đình! Tiếng gọi nghe dễ nhưng lại thiêng liêng biết bao.
Gia đình là một thứ thiêng liêng không có thể so sánh được, biết hết giá trị. Gia đình là nơi vun đắp những tâm hồn. Hạnh phúc lớn nhất của mỗi con người là được sinh ra là lớn lên trong sự thương yêu, dạy bảo của gia đình. Trong trái tim mỗi con người, gia đình luôn chiếm phần lớn, là nỗi nhớ mỗi lúc đi xa, là động lực, điểm tựa để ta vươn lên đạt đến thành công trong cuộc sống. “ Bếp lửa” của Bằng Việt ta cảm nhận đc hai tiếng thiêng liêng hai tiếng gia đình.
Trong cuộc sống, con người ta luôn có lúc gặp phải những gian lao, trắc trở. Chính trong những năm tháng khó khăn, gian khổ ấy, chúng ta sẽ nhận ra được những giá trị tinh thần vô cùng thiêng liêng và đáng quý từ gia đình. Những giá trị, những kỉ niệm về tình cảm từ những người thân sẽ tạo nên sức mạnh nâng đỡ bước chân ta trong suốt cuộc đời dài. Bài thơ “Bếp lửa” của Bằng Việt đã soi sáng chân lí giản đơn ấy.
Hình ảnh “bếp lửa” đã khơi nguồn hồi tưởng của tác giả những năm tháng sống bên bà, cùng bà nhóm lên ngọn lửa nồng ấm của tuổi thơ, để người đọc biết bao thế hệ cùng rung cảm với một bản trường ca về tình bà cháu. Bằng sự kết hợp hài hòa giữa biểu cảm với tự sự, miêu tả và nghị luận, bài thơ đã xây dựng hình ảnh bếp lửa gắn liền với hình ảnh người bà và là điểm tựa khơi gợi mọi cảm xúc và suy nghĩ về tình bà cháu.
Trong biết bao kỉ niệm tuổi thơ, bếp lửa in dấu đậm nhất trong suy nghĩ của Bằng Việt. Bắt đầu từ hình ảnh thân thương, ấm áp – hình ảnh bếp lửa đã lan tỏa khắp bài thơ, trở thành điểm tựa để mở ra một chân trời đầy ắp kỉ niệm tuổi thơ về tình bà cháu. Bằng Việt trở về với những năm tháng tuổi thơ thiếu thốn, nhọc nhằn, những kỉ niệm gắn liền với hình ảnh người bà:
“Tám năm ròng cháu cùng bà nhóm lửa
Tu hú kêu trên những cánh đồng xa
Khi tu hú kêu, bà còn nhớ không bà
Bà hay kể chuyện những ngày ở Huế
Tiếng tu hú sao mà tha thiết thế !
Mẹ cùng cha công tác bận không về
Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe
Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học.
Nhóm bếp lửa nghĩ thương bà khó nhọc,
Tu hú ơi ! Chẳng đến ở cùng bà
Kêu chi hoài trên những cánh đồng xa?”
“Tám năm ròng” là một quãng thời gian không dài đối với đời người nhưng lại là cả tuổi thơ của cháu. Hình ảnh bà và bếp lửa của tình bà cháu đã gợi ra một liên tưởng, một hồi ức khác trong tâm trí thi sĩ – tiếng chim tu hú. Tiếng chim tu hú thường gợi nên sự khắc khoải, xa cách, trông mong, một âm thanh mang sắc điệu trầm buồn. Với Bằng Việt, âm thanh ấy mau như khơi dậy trong bà những kỉ niệm ngày xưa ở Huế, để bắt đầu những câu chuyện êm đềm cho tuổi thơ của cháu.
Một tiếng chim đong đầy kỉ niệm đến nỗi tác giả phải thốt lên lời cảm thán rằng “sao mà tha thiết thế”. Điệp từ “tu hú” được lặp đi lặp lại nhiều lần khiến lời thơ có âm điệu thật bồi hồi, tha thiết, khiến bản thân người đọc cũng như nghe vẳng lại đâu đây tiếng tu hú từ trong tiềm thức của tác giả. Sự điệp lại ấy còn gợi lên những nỗi nhớ trùng điệp, vấn vít vào nhau – nỗi nhớ của bà về quá khứ của mình càng khiến cho nỗi nhớ của cháu về bà thêm thăm thẳm, vời vợi.
Tiếng chim tu hú đã trở thành một phần tuổi thơ, một mảnh tâm hồn cháu, là sợi chỉ đỏ nối liền quá khứ và hiện tại. Tiếng vọng đồng chiều ấy vang lên trong khổ thơ càng như giục giã, như khắc khoải một điều gì đó tha thiết lắm, để dòng kỉ niệm trải dài hơn, rộng hơn, sâu hơn trong không gian xa thẳm của nỗi nhớ thương. Và trong dòng chảy ấy, hiện lên những ký ức thân thương về tình bà cháu sâu đậm :
Mẹ cùng cha công tác bận không về
Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe
Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học
Nhóm bếp lửa nghĩ thương bà khó nhọc
Tám năm tuổi thơ của tác giả cũng chính là những năm đất nước chiến tranh, bố mẹ phải đi công tác xa nhà, cháu phải sống cùng bà. Bằng Việt đã khơi lại những kỉ niệm ngày ấy bằng nghệ thuật liệt kê : “Bà bảo”, “bà dạy”, “bà chăm”,… mỗi một ký ức hiện về là thêm một lần hình ảnh bà được khắc sâu trong tâm trí cháu. Trong những năm tháng ấy, bà vừa là cha, vừa là mẹ, vừa là chỗ dựa vững chắc về cả vật chất lẫn tinh thần, là cội nguồn yêu thương của cháu.
Bà không chỉ chăm lo cho cháu từng chút một mà còn là người thầy đầu tiên dạy cho cháu bao điều về cuộc sống, những bài học của bà trở thành hành trang cháu mang theo trong suốt quãng đời còn lại. Được ở với bà là cả một niềm hạnh phúc vô bờ.
Cặp từ “bà” và “cháu” xuất hiện trong từng phép liệt kê như gợi lên hình ảnh hai bà cháu gắn bó, quấn quít không rời, gợi lên một thế giới mà trong đó bà là tất cả. Cùng bà nhóm bếp hàng ngày, tác giả thấm thía được những gian lao, vất vả của bà khi phải một mình chăm sóc cháu, để rồi lời thơ như thủ thỉ một lời tâm tình “nghĩ thương bà khó nhọc”, và một lần nữa tiếng chim tu hú lại vọng về : “Tu hú ơi ! Chẳng đến ở cùng bà Kêu chi hoài trên những cánh đồng xa?” Câu cảm thán “Tu hú ơi !” kết hợp với câu hỏi tu từ vang lên như một lời trách cứ nhẹ nhàng.
Ở giữa nước Nga xa xôi, tiếng chim tu hú vọng lại trong hồi ức của Bằng Việt khiến nỗi nhớ trào dâng trong lòng nhà thơ cùng những câu hỏi mênh mang : khi cháu đã đi rồi thì ai sẽ “cùng bà nhóm lửa”, ai sẽ nghe bà “kể chuyện những ngày ở Huế”…Lời thơ là hỏi chim tu hú, hay là hỏi chính mình ? Là lời than thở, trách móc hay chính là mong ước khôn nguôi muốn được trở lại bên bà ? Nỗi lòng của chim tu hú “kêu chi hoài trên những cánh đồng xa” đâu có khác gì với nỗi nhớ mong bà sâu sắc của đứa cháu nơi xứ người. Tiếng chim ấy khiến lòng người như trỗi dậy bao hoài niệm, nhớ mong da diết, âm vang trong tim người đọc.
Tiếng chim tu hú làm chúng ta liên tưởng đến bài thơ “Khi con tu hú” của Tố Hữu:
“Khi con tu hú gọi bầy
Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần”
Âm thanh của tiếng chim tu hú trong cảm nhận của 2 nhà thơ đều gợi lên không gian đồng quên gần gũi, thân thuộc. Âm thanh đó đều được đón nhận bằng tình yêu thương mến của tác giả. Tuy nhiên, tiếng chim tu hú trong “Khi con tu hú” là âm thanh báo hiệu mùa hè sôi động được cảm nhận từ tâm hồn yêu cuộc sống. Tiếng tu hú gọi bầy như thôi thúc người chiến sĩ phá bỏ rào cản để đón nhận vẻ đẹp, sự tự do của sự sống tươi đẹp bên ngoài.
Còn với Bằng Việt, tiếng chim tu hú mở ra sự ấm áp, tha thiết của tình bà cháu, tiếng chim tu hú gợi nhớ về những ngày tháng tuổi thơ được bà chăm sóc, dạy dỗ. Những kỉ niệm trôi theo một nhạc điệu tâm tình thủ thỉ, chậm rãi đầy nhung nhớ đã đưa ta về với tuổi thơ sống bên bà và đầy ắp tình bà cháu của tác giả. Bằng Việt từ cuộc đời những kỉ niệm, những hình ảnh đẹp nhất về người bà thân yêu đã thể hiện lòng kính yêu trân trọng và biết ơn đối với bà và cũng là đối với gia đình, quê hương, đất nước. Để ta chợt nhận ra rằng, trong sâu thẳm mỗi con người, luôn có những điều thật bình dị và thân thương. Hãy trân trọng những kí ức trong trẻo, mượt mà một thời ấy, vì đó là chốn bình yên để ta tìm về khi đã mỏi cánh bay, là hành trang quý báu để ta mang theo suốt cuộc hành trình dài và rộng của cuộc đời. Để một ngày nào đó dừng lại giữa dòng đời bất tận, ta mỉm cười vì luôn có một “bếp lửa” soi sáng trong tim…
Tình cảm gia đình là một trong những thứ tình cảm thiêng liêng và quý giá của mỗi người. Mỗi nhà thơ, nhà văn bằng sự khám phá và thể hiện của mình đã đem đến cho văn học những tác phẩm giàu giá trị nhân bản, nhân văn sâu sắc, có ý nghĩa giáo dục và đánh thức tình cảm tốt đẹp của con người về tình cảm gia đình. Các nhà thơ, nhà văn ngợi ca, tôn vinh tình cảm gia đình, cho thấy được sự hi sinh và những tình cảm cao quý, dạt dào của gia đình đối với mỗi con người. Vẻ đẹp của tình cảm gia đình trong các tác phẩm như những nét vẽ góp phần hoàn thiện bức chân dung gia đình của mỗi con người. Tình cảm ấy lại được hoà quyện thống nhất, gắn bó chặt chẽ với tình yêu quê hương đất nước. Đọc xong các tác phẩm ,“ Bếp lửa” của Bằng Việt những xúc cảm dâng trào về sức mạnh to lớn về tình bà cháu trong ” Bếp lửa “.Tất cả như dừng lại khiến ta phải ngẫm về những ngày mình làm cho cha mẹ buồn rầu, làm mẹ rơi lệ.Cảm ơn chân thành đến tác giả vì họ đã cho ta nhận ra vẻ đẹp gần gũi luôn bên cạnh mà ta chưa hề nhận ra.
Liên hệ mở rộng bài Bếp Lửa với Chiếc Lược Ngà
Dưới đây là liên hệ văn học mở rộng bài Bếp Lửa và Chiếc Lược Ngà:
Mỗi người chúng ta đều có một quê hương riêng, một quá khứ đầy ký ức để nhớ về, để trân trọng, và để làm động lực cho cuộc hành trình không ngừng phấn đấu của chúng ta. Trong suốt những năm tháng học tập xa quê nhà, nhà thơ Bằng Việt vẫn luôn kỷ niệm và yêu thương quê hương. Khói bếp ấm áp, mùi lửa cay nồng, và hình ảnh người bà chăm sóc một cách ân cần sớm và muộn đã ghi sâu trong trí nhớ của ông. Tất cả những hồi ức tươi đẹp từ thời thơ ấu đã được Bằng Việt gợi lên qua bài thơ “Bếp Lửa.”
“Bếp Lửa” là một trong những tác phẩm nổi bật nhất của Bằng Việt, xuất hiện trong tập thơ “Hương Cây, Bếp Lửa” được in chung với nhà thơ Lưu Quang Vũ. Bài thơ này ra đời vào năm 1963, khi Bằng Việt đang học tập tại Liên Xô.
Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh của ngọn lửa rực rỡ:
Một bếp lửa chờn vờn sương sớm
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa
Hình ảnh đơn giản này mang đến cho người đọc một cảm giác thân thuộc. Ngọn lửa không chỉ tạo nên sự ấm áp mà còn chứa đựng rất nhiều ý nghĩa. “Yêu thương đong đầy” thể hiện tình cảm mà tác giả dành cho bà của mình. Từ “ấm áp” còn gợi lên hình ảnh đôi bàn tay mẹ hiền của bà, luôn lo lắng, luôn dành cho cháu những bữa ăn và giấc ngủ đầy đủ. Tất cả những ký ức đáng nhớ trong thời thơ ấu đã được thể hiện qua bài thơ này.
Bài thơ tiếp tục tả về nỗi đói kinh hoàng mà nước Việt Nam từng phải trải qua:
Lên bốn tuổi cháu đã quen mùi khói
Năm ấy là năm đói mòn đói mỏi
Bố đi đánh xe khô rạc ngựa gầy
Chỉ nhớ khói hun nhèm mắt cháu
Nghĩ lại đến giờ sống mũi còn cay
Khi nước Việt Nam đối diện với nạn đói khủng khiếp, bà vẫn là người kiên cường, luôn chăm sóc cháu dù đêm nào cũng thức khuya và sớm. Bà dùng những mảnh khoai và sắn cuối cùng để nấu cho cháu từng miếng ăn, giúp cháu vượt qua cảm giác đói. Ký ức đó vẫn còn đọng mãi trong tâm trí tác giả, cái đói đau đớn ấy, và mỗi khi nghĩ về nó, cháu lại cảm thấy mắt mũi cay cay. Cái cay ấy không chỉ từ mùi khói, mà còn là sự đau đớn của những ngày khó khăn, cũng như lòng biết ơn sâu sắc đối với bà và tấm lòng bao dung của bà.
Trong suốt tám năm xa cha mẹ, Bằng Việt đã sống bên cạnh bà, và đó cũng là tám năm mà bà đã dành để nuôi dạy cháu, biến cháu thành người:
“Mẹ cùng cha công tác bận không về,
Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe,
Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học
Nhóm bếp lửa nghĩ thương bà khó nhọc,
Tu hú ơi! Chẳng đến ở cùng bà,
Kêu chi hoài trên những cánh đồng xa?”
Những câu thơ này thể hiện sự gắn kết chặt chẽ giữa cháu và bà. Bà đã trở thành người cha và người mẹ thay thế, dạy dỗ cháu để cháu trưởng thành. Sự sáng tạo trong cách kể của tác giả cho thấy tấm lòng biết ơn và sự tôn trọng sâu sắc dành cho bà của mình.
Tám năm xa cách đã đánh dấu tình yêu thương đặc biệt giữa bà và cháu. Những ký ức này không thể nào quên, và chúng luôn ở trong tâm trí tác giả.
Nói đến tám năm xa cách, chúng ta lại bồi hồi nhớ về tám năm của ông Sáu lên đường kháng chiến trong truyện ngắn “Chiếc lược ngà”. Truyện ngắn của Nguyễn Quang Sáng không chỉ đề cập đến tình cảm cha con giữa ông Sáu và bé Thu mà còn là tình cảm vợ chồng thủy chung.
Cùng với đó, tình cảm bà cháu tuy chỉ được nhắc đến chút ít nhưng lại có vai trò quan trọng. Bà ngoại chính là người bé Thu thường tìm đến tâm sự mỗi lần bị mẹ mắng. Và bà cũng là người duy nhất được biết lý do Thu không nhận ba. Điều đó cho thấy bé Thu vô cùng tin tưởng bà. Cũng chính bà ngoại đã giảng giải cho Thu hiểu rõ nguyên nhân của vết sẹo hằn trên gương mặt của ba. Nhờ đó, cô bé đã nhận lại ba trước khi quá muộn. Có thể nói, bà ngoại có một vai trò quan trọng trong đời sống tinh thần của bé Thu. Bà cũng chính là cầu nối giữa tình cảm của cha con bé Thu.
Quay lại bài thơ “Bếp Lửa”, khung cảnh chiến tranh là một phần quan trọng, nhấn mạnh sự khủng khiếp của cuộc chiến tranh khi làng làng bị thiêu đốt và cháy trơ trọi. Tuy nhiên, bà vẫn kiên cường, và nhờ sự giúp đỡ của hàng xóm, họ đã cùng nhau xây dựng lại những túp lều cho cháu và bà có nơi trú mưa. Bà còn lo lắng cho con trai công tác ở chiến khu, và trước khi bố ra khỏi nhà, bà đã dặn cháu:
“Bố ở chiến khu bố còn việc bố
Mày có viết thư chớ kể này kể nọ
Cứ bảo nhà vẫn được bình yên”.
Những lời dặn dò này thể hiện lòng cao cả và hy sinh của người mẹ anh hùng Việt Nam. Bà luôn chăm sóc cháu, và sự lo lắng của bà cho con trai trong chiến trường là rất lớn. Những dòng này không chỉ là lời chăm sóc, mà còn là lời khuyên và yêu thương cháu. Những tình cảm thiêng liêng và tình mẫu tử hi sinh được thể hiện một cách rất đầy cảm xúc.
Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng một câu hỏi, như một lời nhắc nhở:
“– Sớm mai này, bà nhóm bếp lên chưa?”
Câu hỏi này là một cách để tác giả tự nhắc mình về tình yêu và tình thương của bà, cũng như một cách để người đọc suy tư về tình cảm gia đình và vai trò quan trọng của nó trong cuộc sống của mỗi người. Nhưng cho dù đã đi xa, đạt được những thành tựu lớn lao, tình yêu và tình thương của bà vẫn ở trong trái tim của tác giả, và câu hỏi này giúp tôn vinh và ghi nhớ sự hi sinh và yêu thương của người mẹ.
Tổng kết mở rộng bài Bếp Lửa hay và ngắn gọn nhất
Thông qua bài viết trên đây của trang web THCS Mạc Đĩnh Chi, hy vọng bạn đọc đã có thể biết được cách mở rộng bài Bếp Lửa của Bằng Việt. Bạn cảm thấy như thế nào về những bài văn mẫu đó? Tiếp tục theo dõi những bài viết khác của chúng tôi để biết thêm nhiều thông tin mới nhé.
Discussion about this post